Phải nói rằng, khi Bạch Niên Cẩm cười vui vẻ, hắn trông rất giống một thiên thần nhỏ. Nhưng khi nụ cười của hắn nguội lạnh, khí thế được tôi luyện suốt mười mấy năm qua của hắn khiến trong lòng Bạch La La không khỏi sinh ra vài phần sợ hãi – người trước mắt trở nên vô cùng xa lạ, ánh mắt nhìn cậu cũng không còn sự ấm áp như trước.
“Thầy.” Bạch Niên Cẩm dịu dàng nói: "Thầy thích trường học đến vậy sao?”
Trong lòng Bạch La La thầm gào lên: Tôi không thích trường học, tôi chỉ thích làm cán bộ thôi –
Bạch Niên Cẩm thấy Bạch La La không nói gì, đưa tay vén mái tóc trước mắt cậu, chậm rãi nói: “Nhưng mà thầy sẽ không bao giờ trở về được nữa.”
Bạch Niên Cẩm nói rất nghiêm túc, Bạch La La nhận ra điều đó, liền cúi mắt xuống, không nói gì nữa.
Bạch Niên Cẩm nói: “Sau này mỗi ngày em sẽ đưa thầy đến đó, tất nhiên, nếu thầy không muốn đi cũng được, cứ ở nhà, em sẽ bảo người khác đến chơi với thầy.”
Bạch La La nói: “Em… Em không thể làm như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play