Mặc dù bề ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng rõ ràng ai cũng trở nên sốt ruột hơn nhiều. Vừa mới vào Quái Đàm đã phát hiện mình bị ô nhiễm, thử hỏi còn ai có thể bình tĩnh cho nổi chứ?
Ăn sáng xong, Tiêu Khả Ái nói: “Bọn tôi tính bắt chuyện với mấy bạn khác trong ký túc, nhưng ai cũng lơ đi hết. Thế là tôi với Vương Mạn lên tầng ba đi một vòng. Không giống tầng hai vẫn còn vài người lang thang ngoài hành lang, tầng ba thì không thấy ai cả, vắng đến mức bọn tôi suýt nữa cũng tưởng không có ai ở đó luôn á. Nhưng có vài phòng ở đấy lại có túi rác màu đen đặt trước cửa, nên chắc chắn bên trong vẫn có người.”
Vương Mạn gật đầu đồng tình: “Theo những gì Giang Giang phát hiện lúc nãy, mấy cái túi rác đen đó là của những người đã biến dị hoặc từng lên sân thượng. Hay là tụi mình thử kiểm tra xem trong đó có gì đi?”
“Cái này chắc không ổn đâu.” Tiết Tích lắc đầu, “Hình như cái cô từng lên sân thượng lúc trước cũng cố tình dụ bọn tôi mở túi rác màu đen ra, tôi nghi bên trong có thứ gì đó có thể khiến tụi mình bị ô nhiễm.”
Tô Dung cũng có cùng một suy nghĩ — tuyệt đối không thể mở mấy túi đen đó ra. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không thể biết bên trong có gì. Trong số những người mà họ từng tiếp xúc, có hai nhóm chắc chắn biết được thứ ở trong túi màu đen là thứ gì.
Nhóm đầu tiên là những người từng sử dụng túi đen. Nhóm thứ hai — chính là cô quản lý ký túc.
Hỏi nhóm đầu tiên là điều không thể, vì hai cô gái áo hồng và áo xanh lúc trước đều không chịu tiết lộ gì cả. Còn nhóm người biến dị thì họ vẫn chưa đụng mặt, nhưng nếu đã bị đánh giá là “nguy hiểm” thì chắc chắn không thể dễ dàng tiếp cận nhóm người đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT