Tôn Giai Kỳ đọc to bình luận đó: “‘Xin lỗi chủ thớt, lúc đó tôi chỉ nghe thấy hai cô gái kia nói bạn chiếm chỗ, còn nói hai người yêu nhau. Không rõ đầu đuôi ra sao nên tôi cũng hùa theo chỉ trích. Biết trước thế này, tôi đã mắng ngược lại rồi!’”
Bên dưới còn có rất nhiều bình luận, tất cả đều chửi rủa hai người Tô Dung. Có người mỉa mai họ ghen ăn tức ở, ăn không được phá cho hôi. Có người chửi họ rảnh rỗi sinh nông nổi, cố tình kiếm chuyện. Cũng có kẻ nhân cơ hội này để xúc phạm toàn bộ con gái, cố tình khơi mào mâu thuẫn giới tính.
Những bình luận như thế tụ lại thành một luồng áp lực khổng lồ, khiến người ta nghẹt thở. Dù Lý Cầm Phương biết rõ mình không làm gì sai, nhưng vẫn không kìm được mà thấy sợ hãi, chột dạ. Điều quan trọng nhất là, bây giờ cô hoàn toàn không có bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh bản thân mình vô tội, trừ khi làm lớn chuyện lên đến mức phải báo cảnh sát mới có thể điều tra dữ liệu. Nhưng đối với một sinh viên bình thường, việc báo cảnh sát là một quyết định không dễ đưa ra chút nào.
Thấy Tô Dung vẫn đang bấm điện thoại mà không nói lời nào, Tôn Giai Kỳ tò mò hỏi: “Tô Dung, cậu đang làm gì thế?”
Nói xong cô trợn to mắt: “Đừng nói với tớ là cậu báo cảnh sát rồi đấy nha?”
Dựa theo tính cách dứt khoát mà cô quen thuộc của Tô Dung, Điền Ti Ti cảm thấy chuyện này hoàn toàn có khả năng xảy ra thật.
Tô Dung ấn nút gửi tin nhắn, sau đó ngẩng đầu lên, lắc nhẹ điện thoại: “Xong rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play