Mèo trắng hoàn hồn, nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc mặt lập tức sa sầm. Hắn ta đâu phải kẻ ngốc, đương nhiên biết mình đã bị chơi một vố.
“Cô… cô xuống xe đi, chúng ta bàn bạc lại chuyện vào Thành Phố Động Vật. Chẳng phải trước đó cô đã đồng ý với tôi rồi sao?” Mặc dù tình hình đã đến nước này, nhưng mèo trắng vẫn chưa chịu từ bỏ.
Lời như thế, Tô Dung mà đồng ý thì mới là lạ. Cô mỉm cười lịch sự: “Ngài cứ xuống xe trước đi, rồi chúng ta lại nói. Tôi đã đưa ngài đến nơi, chuyến đi này xem như kết thúc.”
— Mà mi cũng không thể tiếp tục dùng danh nghĩa hành khách để uy hiếp ta nữa.
Hiểu được hàm ý trong lời nói của Tô Dung, mèo trắng biết rõ bản thân không thể đạt được mục đích.
Mọi chuyện đã ngã ngũ, Tô Dung chẳng buồn để tâm đến hắn ta nữa, chỉ chăm chú nhìn vào bảng đồng hồ. Sau khi đón vị khách thứ ba xong, thời gian đã là 3 giờ 15 phút. Lượng xăng vốn đã ít nay lại gần như chạm đáy, cô biết mình nhất định phải đi đổ xăng ngay.
Quy tắc về việc đổ xăng trong sổ tay chỉ có một điều duy nhất — “Khi hết xăng, tài xế có thể đến trạm xăng tiếp nhiên liệu, nhưng tuyệt đối không được đến đó khi trên xe vẫn còn người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT