Tô Dung nhăn mặt quay sang hỏi một nha hoàn khác cũng đang rảnh việc bên cạnh: “Muội có muốn cùng ta đi tìm phu nhân không?”
Nha hoàn kia sững người, liếc nhìn về phía xa rồi lắc đầu: “Không hay đâu ạ, tỷ tỷ là nha hoàn trong phòng của phu nhân, tỷ qua đó giúp cũng hợp lý. Muội thì qua đó làm gì?”
Bị từ chối là điều đã nằm trong dự liệu của Tô Dung, cô không dây dưa thêm mà đi theo hướng ánh mắt vừa rồi của đối phương. Mục đích của cô vốn là muốn kéo ai đó chỉ đường giúp mình, mà ánh mắt ban nãy của nha hoàn kia đã cho cô một phương hướng.
Cứ thế đi dọc theo hướng đó, Tô Dung rất nhanh đã đến trước một căn phòng. Xung quanh có trồng vài loài hoa mang đậm chất nghệ thuật.
Cô gõ cửa, bên trong có một giọng nữ bảo cô vào, Tô Dung âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, đẩy cửa bước vào.
Trước bàn trang điểm trong phòng là một người phụ nữ với gương mặt trắng bệch như tờ giấy, mặc một chiếc áo lót trắng, quay lưng về phía cửa, cả người đều toát lên vẻ âm u ma mị. Xưa kia chắc hẳn bà là một người đẹp, nói “chắc hẳn” là vì hình ảnh phản chiếu trong gương hiện tại lại là một dáng hình gầy guộc, đôi mắt trũng sâu, đuôi mắt đầy nếp nhăn, nhan sắc đã không còn. Nhưng bằng con mắt tinh tường của mình, Tô Dung vẫn có thể nhận ra đường nét gương mặt bà ấy rất thanh tú.
Nhìn dáng vẻ này của bà, Tô Dung khẽ giật mình trong lòng, nhưng cô cũng đã nhanh chóng trấn tĩnh lại, lễ phép cúi đầu: “Phu nhân, đến giờ dùng bữa rồi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT