Đoạn ghi âm kia khiến sắc mặt của tất cả mọi người tại hiện trường đều trở nên khó coi ngay tức khắc. Theo những gì ghi âm tiết lộ, nếu không phải mấy người Tô Dung tìm được lối ra, thì dù họ có giết hết ba mươi người, tất cả sẽ vẫn phải chết.
Hi vọng vừa mới lóe lên lại nhanh chóng bị dập tắt, cảm giác lên voi xuống chó này làm mọi người không khỏi rùng mình khi nghĩ đến nỗi tuyệt vọng mà họ có thể phải đối mặt vào thời khắc đó.
“Cảm ơn anh Tạ, anh Lý, chị Tô. Thật sự cảm ơn ba người rất nhiều!” Lớp trưởng là người biết cư xử, lập tức đứng ra dẫn đầu nói lời cảm ơn to rõ. Nhờ cậu ta, những người khác cũng đồng thanh bày tỏ lòng biết ơn của mình.
Không ít người đề xuất dùng tiền để cảm ơn, không phải vì thiếu chân thành mà bởi đó là cách mà tất cả đều có thể thực hiện.
Cả bé ngoan Lý Chí và phú ông Tạ Hề Hề đều định từ chối, nhưng Tô Dung đã kịp ngăn họ lại. Cô thản nhiên gật đầu: “Được thôi, các cậu cứ tự bàn bạc về số tiền là bao nhiêu đi.”
Khác với những học sinh còn chưa bước chân vào đời, Tô Dung là một thám tử, từ trước đến giờ luôn làm việc dựa trên nguyên tắc khách hàng trả tiền, cô giải quyết vấn đề. Cứu mạng nhiều người thế này mà không nhận lấy chút gì thì đúng là phi lý.
Nhận thấy ánh mắt có vẻ không đồng tình của Lý Chí, cô liếc nhìn Tạ Hề Hề – người đang tỏ ra chẳng mấy bận tâm đến chuyện tiền bạc – cô chỉ có thể chân thành tẩy não với Lý Chí: “Chuyện này không nhỏ, mà là ơn cứu mạng. Nếu chúng ta không nhận tiền, họ sẽ luôn cảm thấy mắc nợ. Vậy nên nhận tiền cũng là để giúp họ yên tâm hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT