Điểm số của Tô Dung thực ra cũng đã rất sát với 99 rồi, chỉ là trước đó cô từng cộng điểm tinh thần một lần, lại gặp phải mấy lần tấn công tinh thần tương tự nên cũng coi như miễn cưỡng có chút sức đề kháng, mới có thể tự mình vượt qua.
Nghĩ đến đây cô lại thấy tức. Đây là lần thứ mấy rồi? Lần nào cũng là mùi hương gây nhiễu, lần sau bước vào quái đàm cứ dứt khoát bịt kín cái mũi luôn đi cho rồi! Chẳng lẽ “Nó” chỉ biết dùng mỗi chiêu này thôi sao?
Bà Hoa nhặt cả hai hộp đồ hộp lên rồi hỏi Tô Dung: “Hộp đồ hộp Phùng Ngọc Linh đưa cho cháu có còn không?”
Tô Dung lục túi kiểm tra: “Vẫn còn.”
Cô đặt cái hộp đó cùng với hai chiếc hộp vừa rồi thành một hàng, nét mặt thoáng chút phức tạp: “Giờ chúng ta đã có ba hộp đồ hộp rồi.”
Còn nhớ khi quái đàm mới bắt đầu, hai người bọn họ còn đang lo không kiếm lấy nổi một hộp đồ hộp, kết quả bây giờ lại như trúng số độc đắc vậy, trong một ngày mà có tới tận ba hộp. Dù rằng họ vẫn chưa rõ họ cần nhiều đồ hộp đến thế để làm gì.
“Oải cả chưởng! Mấy người moi đâu ra nhiều đồ hộp quá vậy?!” Chàng trai rẽ ngôi giữa ngạc nhiên kêu lên, lập tức thu hút sự chú ý của người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play