Bữa tối hôm ấy, bốn người bị đánh lúc trước cũng dìu nhau lảo đảo đi tới. Trông bọn họ rất thê thảm, quần áo rách rưới, trên người vẫn còn loang lổ vết máu khô. Mới nhìn qua còn tưởng bọn họ là dân tị nạn vừa trốn ra từ khu ổ chuột nào đó.
Rõ ràng là bọn họ đã biết quy trình ăn uống ở đây, lúc tới cũng không hề tỏ ra bất ngờ. Chỉ lặng lẽ đứng một bên, học theo những người khác mà bứt lá cây làm bát.
Tô Dung ngẩng đầu nhìn cái cây vẫn còn khá rậm rạp kia, trong lòng thầm nghĩ: e là trong năm ngày, nữa gốc cây này cũng bị vặt trụi trơn.
Cô thở dài, vẫn như lúc trước, ăn liền ba “lá” cơm. Liễu Đình Nhã đứng ở bên cạnh ăn cùng với cô, sau khi được “rèn luyện” vào buổi trưa, giờ cô ấy cũng đã có thể nuốt mấy thứ kinh khủng này xuống bụng mà mặt không biến sắc rồi.
Vừa ăn xong, một nhóm người trông bẩn thỉu lôi thôi, hành xử cục cằn thô lỗ đột ngột xông tới. Bọn họ lao đến với tốc độ cực kỳ nhanh, như thể là bầy hổ đói nhào vào con mồi. Cảnh tượng ấy khiến những người còn đang ăn cơm giật mình lùi lại, sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào.
Thế nhưng mục tiêu của nhóm người kia rõ ràng là cái máng ăn. Vừa tới nơi, bọn họ lập tức không màng đến hình tượng, ai nấy cũng đều vùi đầu vào trong máng, “hự hự” ngấu nghiến ăn lấy ăn để, thậm chí còn dùng tay bốc thức ăn nhét vào miệng.
Cái dáng vẻ đó của bọn họ thật sự chẳng khác nào một đàn heo đang vào bữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play