Dương Viêm lái xe rất nhanh, thay vì nói kỹ thuật lái xe của anh rất tốt, thì nên nói anh rất quen thuộc với từng ngả đường. Anh biết được nếu con đường phía trước bị kẹt xe thì nên quẹo sang đường nhỏ nào để thoát khỏi cảnh hỗn loạn, cũng biết được tuyến đường mục tiêu gần nhất. Chắc đây cũng là lý do tại sao thân là sếp nhưng anh lại không để cho nhân viên lái xe.
Diệp Tiểu Nhu ngồi đằng sau ghế phụ, từ góc độ này có thể nhìn thấy góc nghiêng bên mặt của anh.
Dáng vẻ anh lái xe rất ung dung, bàn tay bị thương đặt hờ lên vô lăng, chủ yếu dùng sức ở bàn tay còn lại. 
Dương Viêm bất chợt giương mắt lên, nhìn thoáng qua gương chiếu hậu, vừa hay đối diện với tầm mắt của cô.
Diệp Tiểu Nhu giật mình, nhanh chóng ngoảnh đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Cô biết dựa vào năng lực quan sát của anh nhất định đã biết biểu hiện vừa nãy của cô là chột dạ sau khi bị phát hiện đang nhìn lén.
Dọc đường Dương Viêm đều không nói chuyện, Lão Mã cũng liên tục nhìn điện thoại, Diệp Tiểu Nhu lại càng không chủ động bắt chuyện, mãi đến 20 phút sau chắc là gần đến nơi, Dương Viêm mới lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua. 
Khi họ đến nơi, hiện trường phát hiện vụ án đã bị phong tỏa. Bởi địa điểm phát hiện vụ án tương đối hẻo lánh, đường đi cũng tương đối chật, khu vực lân cận chỉ toàn là những căn nhà trệt thấp bé và những căn nhà hai tầng cũ kỹ. Hai chiếc xe cảnh sát đã làm tắc cả một con đường, cũng ngăn cách những người muốn lại đây xem náo nhiệt.
Diệp Tiểu Nhu đi theo sau hai người, nhìn vào bên trong dây ngăn cách thì thấy một người quen đang cầm điện thoại hướng về phía bên này cau mày. Lúc bắt gặp ba người bọn họ, vết nhăn giữa đôi lông mày càng sâu hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play