Dương Viêm vừa về đến nhà đã thấy Diệp Tiểu Nhu đang nghe điện thoại, nhìn vẻ mặt của cô thì biết cuộc gọi này là về công việc, anh đặt đĩa hoa quả đầy ắp xuống đợi đến khi cô nói chuyện xong.
“Một lãnh đạo của Sở cảnh sát thành phố nghe nói em đang ở đây nên muốn em đi qua xem xét một vụ án.” Diệp Tiểu Nhu bất đắc dĩ nói: “Xem ra hôm nay chưa chắc em có thể về nhà được.”
“Vậy sao? Vậy thì anh thực sự đã đến đúng lúc rồi.” Dương Viêm nói: “Có lẽ em không thể rời khỏi đây trong vài ngày tới, anh cũng không thể rời xa em lâu như vậy được.”
Chỉ một tuần trước, tại một cuộc triển lãm ở thành phố Long Thành, có người đã tổ chức một cuộc triển lãm nghệ thuật biểu diễn chống bạo lực, nội dung là một người phụ nữ mặc quần áo bó sát, dùng băng dính dán miệng, chân tay bị trói bằng dây thừng, và nhiều đạo cụ dùng để thực hiện hành vi bạo lực được đặt trước mặt cô ấy.
Điều này là bắt chước theo màn biểu diễn của một nhà nghệ thuật người nước ngoài, tác phẩm có tên “Rhythm 0[31]“. Trong tác phẩm này, cô gái đứng quay mặt về phía khán giả trước một chiếc bàn. Trên bàn có 72 loại đạo cụ, bao gồm súng, đạn, dao làm bếp, đinh, xích sắt, roi và các vật dụng nguy hiểm khác, sau đó cô gái dùng thuốc để làm mình tê liệt trong sáu giờ, cô nói với mọi người rằng trong vòng sáu giờ này, họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn với mình, có thể sử dụng bất kỳ món đồ nào và mọi hậu quả sẽ do cô tự gánh chịu.
[31]Rhythm 0: đây là một màn biểu diễn có thật, các bạn có thể tìm hiểu chi tiết tại bài viết này: “Rhythm 0” Và Thí Nghiệm Lột Trần Bản Chất Xấu Xa Của Con Người - DrKitchen.vn
Lúc đầu, nhiều người thăm dò thử xem cô gái có thực sự để mặc họ muốn làm gì thì làm, có người dùng son môi vẽ nguệch ngoạc lên mặt cô, có người lại dùng kéo cắt nát quần áo, kẻ thì vẽ vời linh tinh lên người cô, v.v.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT