Vào mùa đông khắc nghiệt, thành phố C đã có một trận tuyết dày hiếm hoi. Chỉ trong một ngày, tuyết trắng bao phủ toàn bộ thành phố, không khí lạnh lẽo khiến mọi người đi đường đều run lẩy bẩy.
Thiệu Lương Vỹ quấn chặt chiếc áo khoác màu xanh quân đội của mình, cẩn thận nhét đồ vào túi áo khoác, phòng ngừa mất đi hơi ấm.
Ông đã không về cả đêm vì tăng ca, mặc dù đã nhờ hàng xóm trông nom nhưng ông vẫn không kìm được thở dài khi nghĩ đến đứa trẻ tội nghiệp ở nhà, vừa xuống xe Thiệu Lương Vỹ đã vội vã chạy về, vì đường đóng băng nên ông còn suýt ngã khi chạy.
Mà có ngã cũng không sao, nhưng không thể làm vỡ những thứ đã mua.
Sau khi lên lầu, ông đang định lấy chìa khóa ra thì cửa từ bên trong bật mở.
Thiệu Lương Vỹ kinh ngạc ngẩng đầu lên, cô bé sau cánh cửa thò đầu ra mỉm cười: “Chú Thiệu, chú đã về rồi ạ.”
“Sao con cứ thế mở cửa mà không hỏi là ai? Chú của con có chìa khóa nên không cần con mở.” Bước vào trong, ông mắng cô: “Nếu lỡ con mở cửa ra phát hiện không phải chú của con mà là người ngoài thì phải làm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play