Căn nhà này đối với Dương Viêm không hề xa lạ, bởi vì nó vốn dĩ là của anh. Ba năm trước từ khi bắt đầu mua cho đến khi trang trí nội thất, số lần anh đến đây có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng căn nhà này quả thật là của anh. Từ phong cách trang trí cho đến nội thất đều là do Dương Viêm tiện tay chọn lọc từ trong tạp chí.
Vì vậy, mặc dù nơi này rất gọn gàng và ngăn nắp, phong cách trang trí nội thất cũng rất trang nhã nhưng ai đến đây cũng đều nói căn nhà này không có cảm giác gia đình. Bởi vì anh vốn đã không xem nơi này là một căn nhà để ở, vì vậy đương nhiên sẽ không có cảm giác của một gia đình.
Nhưng hiện giờ không giống như lúc xưa, bởi anh đã đưa căn nhà này cho một người khác ở.
Từ ngày đầu tiên cô tới đây cho đến bây giờ, ít nhất đã được một tháng. Anh cứ nghĩ rằng khoảng thời gian này đủ để cô quen với hoàn cảnh nơi đây, xem nó như một nơi trú ẩn an toàn. Song…
Tại sao nơi đây vẫn giống như lúc trước, hoàn toàn không hề có cảm giác của một căn nhà mà lại y hệt như lúc ban đầu? 
Anh ngồi dậy nhìn một vòng. Tivi chưa từng được bật, ổ cắm của máy lọc nước cũng chưa được cắm, trên tủ giày có hai đôi giày được đặt ngay ngắn nhưng cả hai đều được đặt trong hộp đựng giày ban đầu, đồng nghĩa với việc dấu giày mang từ bên ngoài về sẽ không để lại trên giá giày này.
Trống rỗng, sạch sẽ, gọn gàng, ngăn nắp không tì vết, ngay cả những chiếc gối trên ghế sofa cũng không hề được di chuyển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play