Tân đại nhân bên này thì đang vui mừng khôn xiết, trong nửa tháng qua, kể từ khi biết Hình Bộ sẽ tiếp nhận vụ án khó nhằn này, ông ấy đã trằn trọc mất ngủ nhiều đêm, lo sợ nếu không phá được vụ án, chỉ e rằng ngay cả Định Quốc công cũng sẽ không để yên cho ông ấy.
Nào ngờ rằng, ông ấy chỉ là đi ngang qua nơi này, vậy mà lại gặp được niềm vui bất ngờ như thế. Ngay lúc ông ấy muốn hỏi thêm vài câu thì giọng nói của Lục Mạc Ninh truyền đến.
Tân đại nhân đối với người hậu bối này thật ra vô cùng thưởng thức, không kiêu ngạo không siểm nịnh(*), dù bị kế mẫu hãm hại ra sao cũng vẫn luôn giữ thái độ bình thản, khí chất của y lúc trên triều khiến ông ấy không khỏi nhìn nhiều thêm mấy lần, cộng thêm tâm tình hiện tại của ông ấy đang vô cùng tốt đẹp, nghe thấy giọng nói của Lục Mạc Ninh, ông ấy liền nhìn qua: “Lục đại nhân có cao kiến gì chăng?”
(*) “Không kiêu ngạo không siểm nịnh”: Ý là không tự ti cũng không kiêu ngạo.
Mấy ngày tới Lục Mạc Ninh cũng chuẩn bị đi nhậm chức, Tân đại nhân gọi y là Lục đại nhân cũng không sai.
Lục Mạc Ninh cụp mắt: “Tân đại nhân, hạ quan có vài câu muốn hỏi đôi phu thê này, nhưng vụ án này… E rằng hạ quan không tiện xen vào, nhưng lại kìm lòng không được muốn điều tra kỹ càng, đó là thói quen từ nhiều năm trước, không biết Tân đại nhân có thể phá lệ khai ân, để hạ quan…”
Tân đại nhân ngay lập tức hiểu ý của Lục Mạc Ninh, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Ông ấy vốn không thích người khác xen vào việc của mình, nhưng người hậu sinh này trông non nớt trẻ tuổi, giống hệt mấy học trò mà ông ấy thu nhận, khiến ông ấy có cảm giác được tôn kính, không khỏi cảm thấy vui vẻ. Nghĩ nghĩ, đối phương dù sao cũng là Trạng Nguyên do Hoàng thượng khâm định, cho người ta mặt mũi cũng không sao: “Nói cái gì mà khai ân với không khai ân, có thắc mắc gì thì cứ hỏi, bản quan đã bao giờ để ý đến mấy thứ nghi thức rườm rà này hay không nghe ý kiến của người khác đâu?”
Lục Mạc Ninh mỉm cười như một cơn gió mát khiến người ta sinh lòng hảo cảm: “Là hạ quan lỗ mãng.”
Tân đại nhân vẫy tay, thực ra ông ấy không nghĩ rằng Lục Mạc Ninh có thể hỏi ra điều gì, cùng lắm cũng chỉ là tò mò khi lần đầu tiên gặp phải một vụ án lớn, không kìm lòng được mới hỏi thôi. Nếu là ngày thường, ông ấy chắc chắn sẽ không vui vẻ đồng ý, nhưng ai bảo hôm nay tâm tình ông ấy đang tốt cơ chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT