Lục Mạc Ninh sau khi nghe lời kể lể ngắt quãng của Triệu Thiên Kích xong chỉ cảm thấy trong lòng mình dâng lên một nỗi đau xót khó tả.
Lục Mạc Ninh cụp mắt nhìn Triệu Thiên Kích mặt mày ủ dột, hàng mi dài che khuất đôi mắt u ám, ngày lúc này đây, người trước mặt y không phải là một bậc Đế Vương, cũng không phải là vị sát thần bàn tay nhuốm đầy máu tươi nơi sa trường, hắn chỉ là một hài tử đang bơ vơ mờ mịt.
Triệu Thiên Kích đã thực hiện được lời hứa với Mẫu hậu, bảo vệ Hoàng đệ của hắn cả đời, nhưng đến cuối cùng, vì sao lại thành ra thế này?
Tay Lục Mạc Ninh không kìm được mà chạm lên má hắn, Triệu Thiên Kích ngẩng đầu lên, đôi mắt phượng tràn đầy sự hoang mang bất định, Lục Mạc Ninh biết, hắn đang nghi ngờ không biết bản thân đã làm sai điều gì?
Lục Mạc Ninh nghiêm túc nhìn Triệu Thiên Kích: “Hoàng thượng, người chưa từng làm sai điều gì cả… Người đã làm tròn bổn phận của một người con, một người ca ca, chỉ là người không thể lường trước được lòng người. Lòng người ở ngoài còn có một chữ “Tham”, Triệu Vân Tễ hưởng thụ những điều tốt đẹp mà người ban tặng, hưởng thụ thái bình thịnh thế, nhưng khi người trải qua muôn vàn gian khổ để lên ngôi, Triệu Vân Tễ lại trong cảnh thái bình thịnh thế này nảy sinh lòng “Tham”, hắn ta không thấy được sự nhẫn nhịn của người khi còn nhỏ, không thấy được sự vào sinh ra tử của người sau khi trưởng thành, hắn ta chỉ thấy được cảnh người mặc hoàng bào lộng lẫy khi lên ngôi vua, vậy nên Triệu Vân Tễ mới nảy sinh lòng tham, hắn ta nghĩ, vì sao người bước lên ngai vị không phải là hắn ta? Cho nên, không phải Hoàng thượng đã làm sai điều gì, mà là lòng tham của Triệu Vân Tễ sai rồi. Cho nên, mặc kệ sau này người có làm thêm bao nhiêu, trong mắt hắn ta, vẫn là không đủ… Người đã làm tất cả những gì mình có thể làm, dù Tiên Hoàng hậu có còn sống cũng sẽ không trách người dù chỉ mảy may.”
Giọng nói dịu dàng của Lục Mạc Ninh như một dòng nước ấm, từ trong đáy mắt Triệu Thiên Kích chảy thẳng vào đáy lòng hắn, dường như trong đôi mắt hắn lóe lên một tia sáng, khi Lục Mạc Ninh cho rằng bản thân mình nhìn nhầm thì hắn lại đột nhiên dang rộng vòng tay, ôm chặt Lục Mạc Ninh vào lòng.
Lục Mạc Ninh giật mình trước hành động bất ngờ này của Triệu Thiên Kích, y đưa tay định đẩy người ra nhưng khi lòng bàn tay sắp chạm vào vai đối phương, trong đầu lại thoáng hiện lên vẻ mặt yếu đuối động lòng của hắn, cuối cùng, y vẫn mềm lòng mà đặt tay lên vai hắn, ôm lấy hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT