Lục Mạc Ninh lắc đầu: “Xương bổ đầu không trách bản quan nghe được những lời này đã là khách sáo lắm rồi.”
Xương Văn Bách miễn cưỡng cười: “Đại nhân là tình cờ đi dạo đến đây, ta có thể nghe thấy rõ.”
Chỉ là lúc đó hắn ta đang cãi nhau kịch liệt với nương, không muốn kéo Lục đại nhân vào nên không phản bác, nếu là ngày thường sợ rằng sẽ cãi nhau dữ dội hơn.
Lục Mạc Ninh liếc nhìn chén rượu trước mặt, đoán rằng đối phương lúc đầu đang uống rượu ở đình, bị Xương phu nhân tìm đến mới có chuyện này.
Xương Văn Bách dường như vẫn chưa hoàn hồn sau lời nói trước đó của Xương phu nhân, xoa mặt đầy đau đớn, giơ tay lên rót hai chén rượu, đưa cho Lục Mạc Ninh một chén: “Đại nhân có ngại uống một chén với ta không?”
Lục Mạc Ninh ừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn đôi mắt đau khổ của Xương Văn Bách, nói: “Mượn rượu giải sầu chỉ càng thêm sầu mà thôi, Xương bổ đầu như vậy không thể giải quyết được vấn đề.”
Xương Văn Bách cười khổ: “Nhưng ta thật sự không còn cách nào khác… Lục đại nhân có phiền nghe ta lải nhải vài câu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play