Lục Mặc Ninh mãi đến khi được tên hán tử khiêng về phòng, mới thở phào nhẹ nhõm.
Y lặng lẽ cất lọ thuốc vẫn nắm chặt trong tay đi.
Lục Mặc Ninh đợi đến khi cửa phòng đóng lại không tiếng động, mới ngồi dậy, sờ sờ khuôn mặt đang dị ứng, ngứa ngáy vô cùng nhưng vì không muốn để lộ ra nên y vẫn cố nhịn.
Lúc này, Lục Mặc Ninh xuống giường, tìm thuốc giải bôi lên, rồi mới nằm trở lại.
Sáng hôm sau, Lục Mặc Ninh giả vờ đau đầu chóng mặt, mãi đến khi mặt trời lên cao y mới cùng Miên Sinh vội vã đến chủ viện, Giang Ngọc Thành không trách phạt bọn họ, thậm chí còn an ủi đôi câu, khiến Miên Sinh càng thêm cảm động.
Mặt Lục Mặc Ninh bị dị ứng, lại một lần nữa bị Giang Ngọc Thành sắp xếp ở ngoài thư phòng nhưng không biết sau đó Giang Ngọc Thành đã nói gì với Miên Sinh, gã ta dẫn Lục Mặc Ninh đến nơi ở của Kha Xuân Sinh ở Đông Viện.
Lục Mặc Ninh đi theo Giang Ngọc Thành, vì mặt nổi đầy chấm đỏ nên có chút ngượng ngùng: “Năm nào cũng thế này, e rằng làm bẩn mắt trang chủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT