Lục Mạc Ninh đợi một canh giờ(*) mới nghe thấy tiếng cửa đá của mật thất vang lên lần nữa, y chỉnh lại bàn cờ, đứng dậy, ngước mắt lên thấy Cao Ấp bế người đi ra, Bạch Cẩm Vinh trông thấy Lục Mạc Ninh thì khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú ửng hồng, hắn khẽ ho một tiếng, che đậy: “Vừa rồi… Thân thể của ta không khỏe nên đi chữa bệnh một chút.”
(*) “Một canh giờ”: Là hai tiếng.
Nhưng vừa dứt lời, người nam tử đang bế hắn ta liền nhếch môi, ý tứ sâu xa.
Bạch Cẩm Vinh nhìn hắn ta chằm chằm rồi đưa tay véo mạnh vào eo hắn ta, người nam tử không nhíu mày, đặt người xuống chiếc giường mềm bên cạnh rồi mới quay lại đứng bên cạnh hắn ta, chỉ là khi nhìn Lục Mạc Ninh ánh mắt mang theo vẻ cảnh cáo.
Lục Mạc Ninh coi như không thấy ánh mắt của đối phương, cũng không thấy vết đỏ che đậy trên cổ Bạch Cẩm Vinh.
Bạch Cẩm Vinh có lẽ đã được Cao Ấp an ủi ở phía sau, sắc mặt đã bình tĩnh hơn nhiều, hắn cũng không còn kích động như trước: “Không biết các hạ xưng hô thế nào?”
Lục Mạc Ninh cũng không giấu giếm: “Người kinh thành, Lục Mạc Ninh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play