Biện thị bị lời nói của Tân đại nhân dọa cho run rẩy: “Cuối, cuối cùng là ai muốn hại nô gia cơ chứ?”
Tân đại nhân mặt lạnh như băng, dù trong lòng không biết nhưng ông vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, hỏi lại: “Ngươi đã làm gì khiến người ta phải giết ngươi mà ngươi không biết sao?”
Sắc mặt Biện thị liền thay đổi, mặt trắng bệch: “Nô… Nô gia không biết, không biết…”
“Ngươi thật sự không biết sao?” Tân đại nhân nhìn ánh mắt chột dạ của nàng, đột nhiên ông đập mạnh vào bàn, chén trà trên bàn rung lên, nước bắn tung tóe, tiếng động khiến Biện thị giật mình run rẩy.
“Đại nhân… Nô gia…”
“Ngươi có chịu nói hay không? Nếu ngươi không nói, vậy thì bây giờ ngươi hãy đi đi, ra khỏi đây đi, ngươi sống hay chết đều không liên quan đến bản quan, vốn dĩ bản quan không muốn nhìn một mạng người vô tội cứ thế mà mất nhưng nếu ngươi không chịu hợp tác, vậy thì hãy mang theo bí mật của ngươi đi theo Tiết Thế tử luôn đi.” Tân đại nhân không đợi Biện thị mở miệng, ông trực tiếp phất tay: “Đưa nàng ta ra ngoài.”
“Không, đại nhân khoan hãy vội!” Biện thị quỳ xuống dập đầu: “Không phải nô gia không muốn nói, thực sự là… Thực sự là nô gia sợ, sợ Định Quốc công không tha cho nô gia!” Từ khi Tiết Thế tử chết, nàng thực ra đã đoán ra được vài phần khả năng, người Định Quốc công phủ có lẽ đã quên nhưng nàng vẫn nhớ, nàng vẫn còn nhớ đôi mắt đẹp đẽ nhuốm máu năm xưa, cứ nhìn chằm chằm vào nàng, căn bản không giống một người sống, nửa đêm nàng mơ màng say giấc cũng bị ác mộng làm cho giật mình tỉnh giấc, hai năm nay nàng chịu sự giày vò của lương tâm, vẫn luôn như vậy nhưng nàng không dám nói, không dám… Năm xưa Định Quốc công có thể đè nén mọi chuyện, nàng vốn đã nhát gan, nếu không cũng sẽ không bị Tiết Thế tử cưỡng bức mà không dám mở miệng phản kháng nửa lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play