Tô Ngọc Khanh một bên sắp xếp, nói như thật, như Trần Huyền Hải có mặt ở đây, chắc chắn muốn cùng nàng tranh luận một phen.
Lục Diệp vội nói: "Tiền bối nghiêm trọng rồi, tiền bối có thể vì việc của sư tỷ vãn bối mà hòa giải, vãn bối đã vô cùng cảm kích, nào dám có nửa điểm trách cứ, chỉ là việc này có biện pháp nào giải quyết không?"
Tô Ngọc Khanh lắc đầu: "Khó! Ba vị Nhật Chiếu của giới này, Trần Huyền Hải lớn tuổi nhất, ngươi cũng biết lão nhân gia này mà, ý nghĩ cứng nhắc, việc đã quyết định rất khó để người ngoài thay đổi.
Ta chỉ có thể nói, tận lực trao đổi thêm với hắn, để ngươi sớm ngày đưa sư tỷ ngươi rời đi."
"Vậy làm phiền tiền bối." Lục Diệp lộ vẻ cảm kích.
Tuy nói tạm thời chưa thể đưa Niệm Nguyệt Tiên rời khỏi Phương Thốn sơn, nhưng nếu được miễn đi trăm năm khổ dịch, cũng không tệ, về phần chuyện sau đó, chỉ có thể tính toán từ từ.
Mình cùng Hải Đường quan hệ không tệ, sư tôn của Hải Đường xem ra cũng nguyện ý ra sức, cùng lắm thì mình bồi thường một chút linh ngọc, lại nói lời xin lỗi với Trần Huyền Hải kia, cũng nên đưa Niệm Nguyệt Tiên ra ngoài, không thể để nàng một mình ở lại nơi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play