Bị Canh Võ Vương trừng mắt như thế, Tiêu Nhập Vân lập tức đứng dậy, vái chào Lục Diệp tới đất: "Lục sư đệ, là ta có mắt như mù, ngươi đại nhân đại lượng, đừng bắt bẻ ta."
Hắn có tu vi Chân Hồ năm tầng cảnh, hạ thấp tư thái như vậy, đủ thấy thành ý.
Hơn nữa, Lục Diệp và hắn vốn không có thù oán, chẳng qua lúc đó làm việc có sự bất đồng quan điểm, đương nhiên sẽ không níu lấy chuyện này không buông.
"Sư huynh nghiêm trọng rồi, là ta quen hành động một mình, lại thêm lúc đó có chút tình huống không tiện nói rõ, sư huynh ngăn ta cũng là xuất phát từ ý tốt."
Tiêu Nhập Vân cười toe toét với Lục Diệp: "Lục sư đệ biết nói chuyện!"
Về phần Lục Diệp nói có chút tình huống không tiện nói rõ, nên là chỉ dị bảo có thể phá thần niệm của Ninh Hộc, dù sao loại vật này bọn hắn cũng chưa từng thấy qua, lúc ấy Lục Diệp dù nói hắn có bảo vật như vậy cũng chưa chắc có tác dụng lớn.
Đối với sự chênh lệch thực lực giữa bọn họ và Ninh Hộc, không ai sẽ trông cậy vào một kiện dị bảo mà bọn hắn chưa từng nghe nói, không biết công hiệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play