Không khí mùa này ở Bắc Kinh vẫn còn chút se lạnh, hoàn toàn khác với cảm giác ở Nam Kinh.
Rời khỏi Sơ Sắc, Tạ Nhất Phi một mình bước trên phố, dòng suy nghĩ không tự chủ được mà quay trở lại nhiều năm về trước.
Từ ngày bị Tần Tranh cứu ở trong ngõ, Tạ Đông vô cùng ngưỡng mộ anh, miệng cả ngày chỉ nói về anh.
Tạ Đông kể rằng, Tần Tranh mới chuyển trường từ Nghiêm Thành đến, ở nhà bà ngoại, chính là nhà bà Sở ở dưới nhà Tạ Nhất Phi.  Những tên lưu manh kia sợ anh như vậy là vì đã từng muốn bắt nạt anh nhưng không thành, ngược lại còn bị anh đánh cho một trận nên về sau thấy anh đều tránh xa. Tạ Đông cũng nhờ vậy mà tạm thời thoát khỏi sự quấy rối của đám lưu manh đó.
Nghe xong, Tạ Nhất Phi nhắc em trai: "cậu ấy đã lợi hại như vậy, em phải làm quen với cậu ấy cho tốt.”
Tạ Đông thở dài: “Làm sao dễ vậy chứ chị, trong trường muốn làm quen với anh Tranh nhiều lắm. Từ hôm đó đến giờ em vẫn chưa nói chuyện với anh ấy được câu nào, em nghi anh ấy không nhớ em là ai nữa! Em sợ mấy tên lưu manh đó quay lại phát hiện em không quen biết anh ấy, lại đến tìm em gây sự.”
Tạ Nhất Phi tò mò: “Sao ai cũng muốn làm quen với cậu ấy, chẳng lẽ chỉ vì cậu ấy đánh nhau giỏi?”
“Dĩ nhiên không phải rồi, anh Tranh không chỉ đánh nhau giỏi, anh ấy còn là một học bá thực thụ! Đừng thấy anh ấy hay trốn học, kỳ thi tháng trước anh ấy nhẹ nhàng đạt hạng nhất toàn khối, hơn người đứng thứ hai gần cả trăm điểm. Trường ta học sinh đỗ đại học loại A cũng ít, nhưng lần này không biết có thể xuất hiện trạng nguyên khoa khoa học tự nhiên không nữa! Vì thế nên giờ đây hiệu trưởng và các thầy cô đều muốn lấy lòng anh ấy, chị nói xem ai mà chẳng muốn lấy lòng anh ấy chứ?”
Điều này khiến Tạ Nhất Phi hơi bất ngờ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play