Lệ Gia Nhân thấy người đó đi rồi, liền ôm Bồ Dao an ủi, “Dao Dao, đừng lo, người đã đi rồi, không ai thấy được đâu.”
Bồ Dao vừa đáng yêu vừa đáng thương với dáng vẻ sợ hãi, trong cụm hoa Tử Đằng rực rỡ, đẹp như một tinh linh.
Lệ Gia Nhân đặt cậu vợ bé nhỏ của mình dựa vào dây leo, nhẹ nhàng hôn cậu.
“Dao Dao, đừng lo, có ta ở đây, rắn rết chuột bọ đều đã chạy hết, muỗi cũng không dám đến gần bảo bối của ta.”
Mặt Bồ Dao đỏ bừng, đôi mắt long lanh, trong suốt mà xinh đẹp.
Thật đẹp.
Thật sự rất thích cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT