Giống như để xóa bỏ một mùi hương nào đó, lần này Nghiêm Luân liếm khắp người cậu, ngay cả những chỗ trước đây mỗi lần hắn chạm vào, Bồ Dao đều sẽ tức giận, nhưng giờ lại không hề lên tiếng.
“Khó chịu… Nghiêm Luân…”
Cậu nắm lấy tóc Nghiêm Luân, hy vọng hắn không cứ mãi đụng vào một chỗ nào đó.
Mỗi lần bị liếm ở đó, toàn thân cậu đều cảm thấy không thoải mái. Có lẽ do bị Nghiêm Luân đã liếm quá nhiều lần, đến mức mỗi khi tự cậu vô tình chạm vào chỗ đó khi mặc quần áo, cũng khiến cậu rùng mình.
“057, 057, mau quét xem, tôi có bị bệnh gì không?”
Cuộc trò chuyện giữa cậu và hệ thống thì người khác không thể nghe thấy.
Lúc này đang là giai đoạn làm mờ, 057 không thể nhìn cũng không thể nghe được gì, nhưng khi ký chủ gọi nó, nó vẫn có thể trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play