Mẹ Ôn thấy con trai cứ cắm mặt vào điện thoại như khúc gỗ, bà tính nóng lập tức đi qua đánh vào vai thằng con mình một phát: “Thằng nhóc thúi, làm gì mà đứng đực người ra đó? Không thấy mẹ anh bận tới sắp điên rồi à?”
Ôn Yến bất lực đáp: “Mẹ, Bồ Dao gọi con là anh họ.”
“Con liên lạc được với Dao Dao rồi à? Nó sao rồi? Ở đâu? Mau tìm cách đưa nó đến đây!”
Ôn Yến trả lời: “Cậu ấy không sao, có người bảo vệ rồi.”
Mẹ Ôn thở phào nhẹ nhõm, sau đó cười: “Xét theo quan hệ họ hàng thì nó nên gọi con là anh họ.”
Khi còn học ở Đại học B, mẹ Ôn đã dặn đi dặn lại Ôn Yến phải quan tâm chú ý đến Bồ Dao, nói nhiều đến mức tai đóng kén. Dù quan hệ chỉ là họ hàng xa, nhưng do mẹ Ôn và mẹ của Bồ Dao là bạn rất thân thời trẻ, nên Ôn gia luôn sẵn lòng giúp đỡ Bồ gia khi cần.
Trước khi tang thi bùng nổ, tình hình đã rất căng thẳng, không ít nơi bệnh dịch đã âm ỉ trong suốt 5 năm. Dù nhà nước nỗ lực kiểm soát nhưng đến giai đoạn gần mất kiểm soát, toàn bộ bộ máy quốc gia đã phải hoạt động hết công suất. Ôn gia cũng bận tới sức đầu mẻ trán, không còn thời gian để can thiệp vào tranh chấp tài sản của Bồ gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play