Hứa Quân tan ca về ký túc, vừa mở cửa đã thấy Bồ Dao ngồi ngay ngắn trên giường đang chăm chú viết chữ, dáng vẻ ngoan ngoãn lại xinh xắn, nhìn một cái đã khiến người ta mềm lòng.
“Dao Dao, tôi còn mua một ít nho nữa nè.”
Nho là loại trái cây khá đắt, bình thường Hứa Quân còn tiếc không nỡ mua cho mình ăn. Mấy hôm nay Bồ Dao theo anh, anh nghĩ mình chỉ lo cơm nước, chưa mua gì khác cho cậu. Hôm nay thấy người ta bán nho trước cổng xưởng, anh mua một cân.
Bồ Dao nhìn chằm chằm vào chùm nho trong tay anh, tròn mắt kinh ngạc: “Wow, nho to quá, có chua không anh?”
Cậu chỉ từng ăn nho dại trên núi, đều rất chua. Dù biết đến nho nhưng chưa bao giờ thấy quả nào lớn như thế.
Hứa Quân bật cười, rửa hai trái đưa cho cậu nếm thử: “Cậu ăn thử đi.”
Trái nho đen bóng to như trứng cút, Bồ Dao vội đưa tay đón lấy, ăn thử một trái. Ban đầu cứ tưởng sẽ chua, còn nheo mắt lại trước, ai ngờ… ngọt lịm!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play