Như thể sợ làm cậu hoảng sợ, thậm chí còn cố ý giữ khoảng cách.
“Gừ gừ.”
Nghiêm Luân khẽ kêu một tiếng, dù không hiểu con mồi nhỏ bé xinh đẹp đang nói gì, nhưng hắn phải đáp lại thật tốt, nhẹ nhàng đáp lại, sợ rằng nếu không cẩn thận, cậu sẽ lại bị hoảng sợ..
Bồ Dao khẽ cười: “Tốt quá, tốt quá!” Cậu vui vẻ nói: “Tôi biết mà, cậu sẽ không làm hại tôi!”
Sáng nay, cậu đã tự thiết lập cho Nghiêm Luân rằng đối phương”còn chút nhân tính,” hy vọng rằng hắn sẽ không làm hại mình. Bây giờ, dù bị đám tang thi khác kích thích, Nghiêm Luân vẫn giữ được sự ổn định cảm xúc.
Bồ Dao nói: “Vậy cậu đứng đây, đừng nhúc nhích. Tôi đi tắm một lát.”
Cuối cùng, cậu cầm lấy quần áo, đi vào nhà vệ sinh, cơ thể nhớp nháp chịu không nổi. Ban nãy trốn dưới gầm giường, mồ hôi lại chảy đầm đìa. Giờ Nghiêm Luân cực kỳ ngoan ngoãn, cậu phải tranh thủ cơ hội này để đi tắm.
Nhìn lại, Nghiêm Luân vẫn ngồi xổm tại chỗ.
Đôi mắt xanh nhạt nhìn thẳng vào cậu, không nhúc nhích, giống hệt một con chó lớn ngoan ngoãn.. Trông vô hại và ngoan ngoãn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT