Lâm Tiểu Nguyệt cũng phối hợp biểu diễn với cô ta, gật đầu nói tiếp nói, “Ăn rất ngon, cảm ơn em gái. Tiểu Dương, anh cũng cảm ơn em gái đi.”
Nhan Dương cúi đầu nghiền bột ngô, một chữ không nói.
Hai chữ ‘cảm ơn’ này, ở trong miệng của hai tên Nhan Dương ngu xuẩn kia là rẻ mạt, nhưng ở trong miệng anh là rất quý giá.
Nhan Dương không đem ‘ cảm ơn ’, ‘ thực xin lỗi ’treo ở ngoài miệng, bởi vì không ai có thể chịu được lời cảm ơn và lời xin lỗi của anh.
Ngay cả cha mẹ ruột của anh cũng không đủ tư cách.
“Cảm ơn gì chứ, không cần đâu! Ta muốn sống chung hòa thuận với hai người!”
Nhan Hồng Anh vỗ ngực nói, “Dù sao chúng ta cũng là người một nhà, có đồ ăn ngon miễn phí thì phải cùng nhau chia sẻ chứ?”
Lâm Tiểu Nguyệt nghe ra thông tin quan trọng trong lời nói của Lâm Hồng Anh, thuận thế cùng cô ta diễn tiếp, “Em gái, đường này là miễn phí sao?”
Nhan Hồng Anh thấy hai mắt Lâm Tiểu Nguyệt phát sáng, thì biết chắc Lâm Tiểu Nguyệt đã sập bẫy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT