Vài phút sau, Vương Tú Anh nói, “Tôi đi xuống dưới.”
Nói xong bà đứng dậy đi mất.
Thấy bà không từ chối thẳng, cũng không lôi chuyện cũ ra nữa, Nhan Đại Dũng cũng cho rằng vợ mình cam chịu đồng ý rồi, thế là cười nói với hai cụ già, “Cha, mẹ, từ từ ạ, Tú Anh xuống dưới làm cho hai người rồi. Trong nồi vẫn còn đun nước, đợi một lúc là có thể ăn, nhanh thôi.”
Có Nhan Đại Dũng ở đây, hai cụ không lo không có cơm ăn.
Bởi vậy, hai cụ thong dong ngồi cạnh bàn, cũng mặc kệ Lâm Tiểu Nguyệt và Nhan Dương đang dùng ánh mắt gì để nhìn hai cụ, cứ ngồi ổn chỗ mình là được.
“Mẹ chồng à, con thấy chắc là ông bà nội ngại nói chuyện ăn cơm với nhà đại phòng đấy. Hay là buổi chiều, hai chúng ta sang nhà đại phòng để nói đi.” Lâm Tiểu Nguyệt cố ý nói với Vương Tú Anh ở sau nhà.
Vương Tú Anh rất thích đánh phối hợp với Lâm Tiểu Nguyệt, vừa nhanh tay cho mì vào nồi, vừa trả lời: “Được thôi, vậy hai ta đi nói. Dù sao phụ nữ chúng ta da mặt dày, cũng dễ mở miệng nói mấy lời này hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play