Nhan Đại Dũng cũng không đứng dậy giữ ông ta lại, chỉ là thời điểm ông ta đi, Nhan Đại Dũng kêu một tiếng “ba”, nhưng cũng không có ích gì
Nhưng thật ra sau khi Nhan lão thái gia đi rồi, bàn ăn của tam phòng cũng trở nên hài hòa.
Vương Tú Anh gắp cho Nhan Đại Dũng một đũa thịt, “Ông cũng ăn cơm đi, đừng nói chuyện! Còn bát cơm của ông già kia thì lát nữa tôi sẽ cho thêm quả trứng, rồi ông đưa vào phòng cho ba là được, thích ăn thì ăn”
Nhan Đại Dũng thở dài một hơi, nhưng không nói gì, tiếp tục ăn cơm trong bát.
Vương Tú Anh lúc này không nhịn được bổ sung thêm một câu, “Về sau nhà chúng ta có chuyện gì thì ông cũng đừng nói cho mấy người bên kia. Đừng nói cho đại phòng, nhị phòng, kể cả ba mẹ cũng đừng nói. Bên kia bọn họ luôn nhìn chằm chằm chúng ta đấy. Chỉ cần cuộc sống của chúng ta tốt hơn một chút, thì bọn họ liền lập tức nghĩ đến chuyện sang bên chúng ta đòi tiền, ông đã quyên chuyện 40 khối tiền phụng dưỡng hả?”
Nhan Đại Dũng ăn cơm ngấu nghiến, lúc này ông ta im lặng như một đứa cháu trai, mặc kệ Vương Tú Anh muốn nói gì thì nói.
Trên bàn ăn, Lâm Tiểu Nguyệt cũng nói giúp Vương Tú Anh, “Của cải không được lọt ra ngoài, có tiền thì chúng ta hãy giữ kín, nhà mình vui vẻ vui vẻ là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT