Ở trong lòng trợn mắt một cái, Vương Tú Anh vẫn giữ nụ cười gượng gạo trên mặt: “Vẫn là con trai của chị tài giỏi. Nhà của chúng tôi không bằng nhà chị.”
“Chao ôi! Nghe lời này giống như nhà bà còn muốn so sánh với nhà tôi sao?”
Trần Thúy Vân vỗ tay một cái, cười ha ha nói: “Từ trước kia cho đến đến bây giờ, nhà bà có khi nào sánh ngang được với nhà tôi? Sao có thể so sánh với nhà tôi được! Chao ôi, thật là buồn cười, ha ha ha…”
Nụ cười gượng trên gương mặt Vương Tú Anh cũng không thể duy trì được nữa, bà bưng nồi xoay người về phòng, không muốn tiếp tục nói chuyện với hai mẹ con Trần Thúy Vân.
Trần Thúy Vân thấy Vương Tú Anh không vui, lúc này tâm trạng của bà ta càng tốt hơn!
Vương Tú Anh không vui là bởi vì hai người nhà bọn họ chỉ làm trấn trên, không thể so sánh được với hai công việc trong thành phố của nhị phòng!
Không bằng người ta nên đương nhiên sẽ không vui rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT