“Có có! Trời ơi!”
Nhan Liên Hoa sung sướng kêu lên một tiếng, “Là một công việc trong thành phố đó! Anh à, anh thật tốt! Trời ơi, anh phải tranh thủ lấy cơ hội này đi! Em đi, em muốn đi làm ở thành phố!”
Trần Thúy Vân cũng vui vẻ không thôi, “Hai vị trí à! Chuyện này thật tốt quá đi! Con à, con nhất định phải nghĩ cách giữ lại hai vị trí này! Tuy là nhà chúng ta có ba người, nhưng hai người đi làm thôi cũng được! Nếu không xin được cho mẹ, thì mẹ ở lại, cho bố con với em gái đi đi!”
“Đúng, đúng, đúng, em muốn đi! Em muốn đi!” Nhan Liên Hoa sung sướng kêu to.
“Bây giờ hai vị trí kia rất nhiều người muốn giành lấy. Mời hai vợ chồng nhà kia đi ăn cơm cũng không phải chỉ có mình con, vậy nên cạnh tranh hết sức kịch liệt. Con cũng đang suy tính đến chuyện này, cho nên mới vội vàng về nhà, hỏi một chút xem mọi người có muốn làm công việc này hay không.” Nhan Hoằng Văn tự biên soạn ra lời nói dối bài bản như là thật vậy.
“Có có! Rất muốn ạ!”
Nhan Liên Hoa kích động trực tiếp trả lời Nhan Hoằng Văn: “Anh! Cho em đi đi! Em nằm mơ cũng muốn đi! Dù phải trả giá như thế nào cũng được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play