Sau khi hai người rời đi, Vương Tú Anh lập tức đóng cửa lại, nằm trên giường.
Nhan Đại Dũng đứng phía sau bà thở dài, “ Tôi cũng không thể không phụng dưỡng cha mẹ, đúng không? Hơn nữa là hiện tại xác thật là bốn người nhà chúng ta đều có thể kiếm tiền, bỏ ra 40 đồng cũng có thể mà.”
Vương Tú Anh quay lưng lại với Nhan Đại Dũng, kéo chăn bông lên che hết mặt mình lại, ở nơi ông ta không nhìn thấy, bà đã rơi nước mắt.
Bị mấy người bên kia bắt nạt như vậy khiến Vương Tú Anh nhớ lại nhiều năm trước, thời điểm mà Nhan Dương được chẩn đoán là một kẻ ngốc …..
Hai phòng bên kia, cùng với lão thái thái và lão thái gia, cũng cả nhà một lòng như vậy gây áp lực lên hai người bọn họ, bảo bọn họ bán Nhan Dương đi, nhân lúc còn trẻ thì lại sinh một đứa khác.
Khi đó, Vương Tú Anh dù sao cũng không đồng ý, bà nghe hàng xóm bên cạnh giới thiệu một vị đại sư, cho nên khăng khăng muốn đưa Nhan Dương đi xem.
Đi thêm một lần tốn 100 khối tiền, nhưng mà còn không quá hiệu quả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play