Dương Thành Ngọc nói lại với Nhan Hồng Anh, “Bà mối kia nói, ngoài chuyện tuổi hơi lớn thì điều kiện những mặt khác của nhà cậu ta cũng không tồi. Là con trai độc nhất trong gia đình, có nhà trên trấn, nếu con gả sang thì sẽ lên thẳng trấn mà ở luôn. Dù nói công việc của cậu ta chỉ làm tạm thời, nhưng cha mẹ cậu ta cũng có công việc ở xưởng khác, toàn là công nhân chính thức đấy. Dù sao nếu con có thể gả sang đó thì không còn là dân quê chúng ta nữa rồi. Đến lúc đó lên trấn ở, vào xưởng trên trấn làm việc, không cần xuống ruộng làm nữa, tốt biết bao!”
Nói đến đó, hai chân hai mẹ con bước vào cửa, vừa lúc mặt đối mặt với Lâm Tiểu Nguyệt đang ngồi xổm bên cạnh chuồng gà.
Lâm Tiểu Nguyệt không nhìn mẹ con bọn họ, ngược lại mẹ con hai người còn quăng ánh mắt khinh thường cho Lâm Tiểu Nguyệt.
Dương Thành Ngọc dùng giọng nói the thé quăng ra một câu, “Không lên tiếng lên tăm gì, chỉ biết trốn trong góc tường nghe lén!”
Nhan Hồng Anh hừ một tiếng, cũng nói bóng nói gió: “Đừng để ý tới nó, cũng đâu phải người cùng một đường.”
Hai mẹ con cùng một giuộc, tự nói tự nghe đi ngang qua người Lâm Tiểu Nguyệt, trở về nhà của đại phòng bọn họ.
Quay đầu, Lâm Tiểu Nguyệt dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn đến khi đôi mẹ con này khuất bóng...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play