Lâm Đại mai đang định thu dọn ghế để chuẩn bị đi nấu cơm, nhưng hai mẹ con nhà bên cạnh lại chạy sang nói chuyện, toàn nói mấy điều nhảm nhí khiến bà không thể nghe lọt tai được.
Lúc ấy, Lâm Đại Mai đã nhăn mặt lại khi nghe khi nghe vậy, dù sao bà cũng không thể nghe nổi nữa.
“Những gì tôi nói cũng không phải là lời nói dối. Vợ lão tam tự mình nói. Lần trước vì góp tiền để đưa thằng ngốc Nhan Dương đi xem cái gì đại sư đó mà quỳ xuống cầu xin mẹ của tôi mà.
Trần Thúy Vân miêu tả sinh động như thật, “Tôi nhớ rõ ràng là lúc đó vợ lão tam một phen nước mắt nước mũi nói với mẹ tôi rằng, trong cơ thể của thằng ngốc đó có thứ gì đó không sạch sẽ. Nhất định phải đi xem đại sư. Khoảng thời gian trước không phải là trong thôn xảy ra một vụ đánh bị thương người sao? Tôi đang nghĩ, có lẽ chính là tên ngốc kia làm đấy.
“Này, những lời như vậy bà không thể nói bậy nói bạ đâu nha.
Lúc này, Lâm Đại Mai trực giác được vẻ mặt của hai mẹ con này khó coi vô cùng, “Chuyện lớn như thế, bà lại một mực khẳng định nói như vậy rồi đổ hết lên đầu người ta, bà có bằng chứng sao? Đã không có chứng cứ thì không thể tùy tiện nói bậy đâu nha.”
“Haha, chúng ta cũng chỉ là ở đây tùy tiện nói chuyện một chút thôi hay sao. Tôi nói chuyện phiếm thôi, cũng không phải nói với người ngoài mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play