Nhan Dương và Lâm Tiểu Nguyệt đi bộ trên bờ ruộng về nhà, những chuyện xảy ra tại hoa viên bên này không liên quan gì đến bọn họ, thậm chí cứ coi như chưa từng xảy ra.
Lâm Tiểu Nguyệt vừa đi, vừa cầm bậc lửa pháo hoa bật liên tục trong đêm đen.
Ngửa đầu, cô dùng gương mặt tươi cười nhìn về phía Nhan Dương, “Sao anh không chơi một chút?”
Môi mỏng của Nhan Dương nhếch lên, cười hỏi, “Trò xiếc của mấy đứa nhỏ, chơi không vui.”
Đầu Lâm Tiểu Nguyệt nghiêng nghiêng, tiến đến trước mặt anh, “Em đây cũng là trẻ con sao?”
Cánh tay dài của Nhan Dương vòng lấy cổ cô, dùng ngón tay xoa xoa gương mặt có chút nét trẻ con của cô, “Em chính là trẻ con. Nhưng mà…..”
Lâm Tiểu Nguyệt: “Ừ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play