Lâm Tiểu Nguyệt nhìn gương mặt tái nhợt của anh, đau lòng không thôi: “Mặc dù rất đau, nhưng mà anh không thể kêu la để người khác biết là anh bị thương. Ở trước mặt người khác nhất định phải nhẫn nhịn chịu đựng, phải giả bộ như là mình không bị thương, anh hiểu chưa?”
Nhan Dương nghe Lâm Tiểu Nguyệt nói, ngoan ngoãn gật đầu, môi chu chu lên nói: “Vợ ơi, đau quá…”
“Em biết, ôm một cái nha…”
Lâm Tiểu Nguyệt tiến lên, nhẹ nhàng ôm anh, sau đó vỗ nhẹ ở lưng anh như là đang an ủi.
Nhan Dương cũng trở tay ôm cô vào lòng, khóe miệng lúc này mới nở nụ cười: “Vợ ôm anh một cái, anh đã không đau nữa rồi.”
“Ồ, vậy ôm lâu một chút.”
Vì vậy, hai người ôm nhau một hồi lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT