Ninh Hân không nhớ mình đã chạy ra khỏi nhà như thế nào. Không nhớ thời tiết hôm đó. Không nhớ đã chạy qua những con phố nào. Không nhớ đã va chạm với bao nhiêu người trên vỉa hè, cũng không nhớ đã buộc bao nhiêu xe dừng lại khi băng qua đường. Không nhớ gì cả.
Sau đó, khi màn đêm buông xuống, cô nhận được điện thoại từ bệnh viện.
Đến nơi, chưa kịp biết tình hình thế nào, cô đã bị nhét cho một đống giấy tờ, nói người bị thương đang cấp cứu, bảo cô đi đóng tiền.
Trong đầu Ninh Hân chỉ còn hai chữ ‘đóng tiền’. Dường như, nếu cô đóng tiền, mọi chuyện sẽ ổn.
Nhưng khi đến quầy thu ngân, móc hết tiền trong người chỉ được hơn một trăm tệ, bị y tá thu ngân nhìn bằng ánh mắt kỳ lạ, cô mới bắt đầu cảm nhận được.
Nước mắt bắt đầu tuôn trào không kiểm soát, toàn thân run rẩy. Không nói được lời nào, chỉ liên tục đẩy hóa đơn vào trong quầy.
Cử chỉ của cô thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh. Nhưng y tá thu ngân như đã quen, gọi với một y tá khác trong sảnh “Qua đây an ủi người nhà bệnh nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play