Những ngày sau đó, ai cũng nhận ra sự thay đổi trên người Văn Đình Lệ. Trước đây, cô vốn đã thích cười nói, nhưng mấy ngày nay, cả con người cô như tỏa ra ánh sáng, đến mức người vô tâm nhất cũng không thể không chú ý.
Hôm nay, như thường lệ, vừa xong công việc, Văn Đình Lệ vội vã vào phòng trang điểm thay đồ. Hoàng Viễn Sơn đứng khoanh tay ngoài cửa, nhìn theo cô.
Hai người vừa chạm mặt, Hoàng Viễn Sơn đã lên tiếng trước:
“Gì đây, tối nay lại không đi ăn khuya cùng chúng tôi à?”
Văn Đình Lệ vừa dán bộ râu giả lên mặt vừa nói:
“Chị cứ đi với mấy người họ đi, em còn có việc.”
Hoàng Viễn Sơn cười hiểu ý:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play