Người đến không phải là Lục Thế Trừng, mà là Khuông Chí Lâm, phía sau là Hoàng Viễn Sơn cùng một nhóm các cô gái.
“Phải rồi, phải rồi, bạn thắng rồi.” Yến Trân Trân và Cao Tiểu Văn không nói thêm lời nào, lập tức đẩy Văn Đình Lệ nằm lại giường. “Bị thương mà còn không chịu ngoan ngoãn, mau nằm nghỉ đi.”
Văn Đình Lệ bất giác bật cười: “Các bạn sao lại đến đây? Đừng lo, mình không sao đâu. Bác sĩ nói chỉ cần nghỉ ngơi hai ngày là có thể xuất viện rồi.”
“Cao Tiểu Văn là người nhanh nhạy nhất. Nghe tin bạn thử vai thành công, cô ấy lập tức gọi điện tập hợp cả bọn đến chúc mừng. Ai ngờ tìm không thấy bạn, chỉ thấy chị Hoàng đang bận đối phó đám phóng viên. Sau đó, chị Hoàng thành công thoát khỏi đám phóng viên rồi dẫn bọn mình đến đây.”
Mấy cô gái ríu rít nói không ngừng, Văn Đình Lệ vui trong lòng, cười bảo: “Mọi người ngồi xuống uống nước trước được không? Đây có trái cây, kia có trà, tay mình đang bó nên không tiện, phiền các bạn tự phục vụ nhé.”
Khuông Chí Lâm mỉm cười ra lệnh cho y tá:
“Cắt trái cây ra và mang đến đây, pha trà cho các cô nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT