“Được, anh trả cho em!”
“Ông xã, anh thật tốt.” Hứa Tân Di tỏ ra ngây thơ không biết gì, vui vẻ ra mặt: “Bác Trần, mau cho người đến đây dọn rác đi sau đó ném ra ngoài, nếu không lát nữa sợ làm người khác bị thương mất.”
“...” Lời này giống như cây dâu mắng cây hòe, lại nhưng không tìm ra lỗi sai, nếu tính toán chi li quá không khỏi bị nói lòng dạ hẹp hòi, toàn bộ đành nuốt hết uất hận vào trong bụng.
Tần Nghiên đứng dậy chào tạm biệt, “Bác gái, lần này tới chỉ là muốn tới thăm bác, thời gian cũng không còn sớm nữa, con xin phép về trước.”
Chỉ đành rời đi, không dám biểu hiện ra vẻ ủy khuất.
Dịch phu nhân cho người tiễn Tần Nghiên ra cửa, sau đó nhìn thoáng qua chỗ Dịch Dương và Hứa Tân Di, “Dịch Dương, con mau đi theo mẹ.”
— “Đến rồi đến rồi, rốt cuộc cũng đến rồi, nói không chừng chính là chuyện ép Dịch Dương ly hôn với mình, mẹ, cố lên, việc này sắp thành rồi! Nếu thành mẹ chính là mẹ ruột của con.”
Dịch Dương xoay người, đôi chân trì trệ, sau đó cũng quay người về phía Hứa Tân Di đang gần như không che giấu nổi nụ cười sắp thể hiện ra mặt: “Em cũng tới đây.”
Hứa Tân Di: “...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play