Tuy nhiên, Tống Lan vẫn rất có chừng mực, chỉ véo nhẹ nhàng, không dám dùng lực, sợ làm tổn thương làn da non nớt của các em.
Trước đây, cô từng nghe chuyện về một đứa trẻ nhà nọ rất đáng yêu, ai nhìn thấy cũng muốn véo má, cuối cùng làm cho mặt đứa trẻ bị đỏ và sưng lên. Cha mẹ phải đưa con đi khám bác sĩ, và bác sĩ nói rằng da mặt của đứa trẻ đã bị tổn thương, khiến cha mẹ rất đau lòng, không cho ai véo má con nữa.
Tống Lan tuy có chừng mực, nhưng người khác thì không chắc.
Nếu ai muốn véo má các em, chắc chắn cô sẽ ngăn lại, không cho phép.
Đúng vậy! Cô chính là người hai mặt, mình véo thì được, người khác véo thì không!
Sau khi nói chuyện với các em, Tống Lan thấy Tiêu Khải Bình từ bệnh viện trở về.
Thấy cô ở nhà, anh ta hơi ngạc nhiên: "Em gái, sao em tan làm sớm thế?"
Tiêu Khải Bình mỗi khi về nhà đều tự giác dùng cồn mà Tống Lan để ở tủ gần cửa để khử trùng toàn thân, tránh mang vi khuẩn từ bệnh viện về nhà.
Tống Lan cười nói: "Anh Tiêu, em có việc muốn nói với anh, anh ngồi xuống đã!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT