Thấy sắc mặt Tống Lan đã trầm xuống, Đoạn Việt vội nói: "Không không, ngài hiểu lầm rồi. Bán những cổ vật này cho ngài vẫn tốt hơn là bán cho người nước ngoài. Tôi chỉ tò mò, không kiềm được mà hỏi thêm vài câu. Xin lỗi, là tôi đã lắm lời."
Thấy ông ta đã xin lỗi, Tống Lan cũng dịu giọng: "Tôi nghĩ, trước khi đến gặp chúng tôi, chắc tiên sinh Đoạn cũng đã biết tôi và chồng tôi là người thế nào. Chúng tôi muốn mua những cổ vật này chỉ để sưu tầm lại, giảm thiểu khả năng những cổ vật này bị đưa ra nước ngoài, không có ý đồ gì xấu."
Diệp Tĩnh Viễn cũng sắc bén hỏi: "Theo tôi biết, một số công ty nước ngoài cũng đã mua rất nhiều cổ vật, từng chuyến từng chuyến chở đi, chẳng lẽ tiên sinh Đoạn cũng phải kiểm tra từng việc đó sao?"
Không nói đâu xa, những con tàu chở đầy cổ vật được trục vớt từ đáy biển trong tương lai, chẳng ai biết có bao nhiêu.
Theo thống kê của các học giả nước ngoài, trên thế giới có khoảng 1 triệu con tàu đắm, với giá trị từ hàng trăm tỷ đến hàng ngàn tỷ, trong đó có nhiều con tàu chứa đầy bảo vật từ Hoa Quốc hướng đến các quốc gia khác rồi bị đắm (số liệu từ Baidu).
Đoạn Việt, trước câu hỏi của Diệp Tĩnh Viễn, cảm thấy có chút lúng túng, đáp lại: "Tiên sinh Diệp, Diệp phu nhân, xin hãy bớt giận! Tôi chỉ tò mò hỏi thêm, thực sự không có ác ý gì cả, xin lỗi!"
Thấy Đoạn Việt lại lần nữa xin lỗi, Tống Lan cũng thuận thế hạ giọng: "Nếu tiên sinh Đoạn cho rằng có thể thực hiện giao dịch này, thì phiền ông hãy xem xét kho hàng trong cửa hàng đồ cổ của Thượng Hải có bao nhiêu hàng hóa? Chúng tôi sẽ mua hết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play