Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan lần lượt bắt tay ông ta.
Chung Hướng Minh năm nay đã năm mươi lăm tuổi, có thể nói ông ta đã cống hiến cả nửa cuộc đời cho nhà máy lụa, rất gắn bó với nơi này và luôn hy vọng nhà máy lụa có thể phát triển mạnh mẽ.
Nhưng hoàn cảnh khó khăn đã khiến nhà máy lụa từng bước đi vào suy thoái, làm cho ông ta mất dần ý chí phấn đấu.
Bây giờ khi cơ hội hiếm có xuất hiện, ông ta muốn nắm chặt lấy nó.
Chung Hướng Minh nhìn Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan, như thể đang nhìn thấy hai vị thần tài, ông ta nở nụ cười nhiệt tình nói: "Đồng chí Diệp, đồng chí Tống, chào mừng hai đồng chí đã đến khảo sát nhà máy lụa của chúng tôi. Xin mời vào trong!"
Khi đoàn người vừa bước đi hướng về phía tòa nhà văn phòng, đột nhiên một người đàn ông trung niên chạy đến trước mặt Chung Hướng Minh và quỳ xuống.
Ông ta vừa dập đầu vừa nói trong tiếng khóc nghẹn ngào: "Giám đốc Chung, xin ông, hãy phát cho chúng tôi một chút tiền đi. Nếu không có tiền, gia đình tôi không thể sống nổi nữa..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT