Nghe lời trêu đùa của Đổng Dao, Tống Lan cười tinh nghịch, nói: "Mẹ, mẹ không sợ vất vả sao? Giờ chỉ chăm Dương Dương và Hiểu Hiểu thôi mẹ đã đủ bận rồi, nếu con sinh thêm hai đứa nữa, mẹ có lo xuể không?"
Đổng Dao lập tức nói: "Chắc chắn là lo được, nếu không được thì thuê thêm vài bảo mẫu chăm sóc trẻ nữa là xong."
Tống Lan giơ ngón tay cái lên, khen: "Mẹ, mẹ tính xa thật đấy, ngay cả chuyện này mẹ cũng nghĩ đến rồi. Vậy con và A Viễn sẽ cố gắng, sinh thêm vài đứa nữa."
Nghe vậy, Đổng Dao cười lớn, vui vẻ nói: "Ôi chao, Lan Lan, con thật là đáng yêu, sao con lại tốt thế này.
Mẹ còn nghe bà Hà nói, bà ấy khuyên con dâu mình sinh thêm con, mà con dâu bà ấy còn khó chịu ra mặt.
Nhưng con yên tâm, dù mẹ hy vọng con sinh thêm, nhưng chỉ là nói thế thôi, mẹ không bao giờ ép con phải sinh, cứ để mọi thứ tự nhiên, không cần áp lực gì cả, con hiểu không?"
Tống Lan ôm lấy Đổng Dao, dụi đầu vào vai bà, nói: "Mẹ, con biết mà. Mẹ và cha là cha mẹ chồng tốt nhất trên đời. Nhà họ Diệp chúng ta, gia sản lớn, đúng là nên có thêm người nối dõi, mẹ nói có đúng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT