Chỉ riêng khả năng nhỏ nhoi đó thôi cũng đủ để Diệp Tĩnh Viễn tuyệt đối không đồng ý cho cô ra ngoài chạy.
Vì không muốn làm anh lo lắng, cũng vì an toàn của đứa bé và bản thân, Tống Lan chỉ có thể thuận theo ý anh.
Nghe cô nói như vậy, sắc mặt Diệp Tĩnh Viễn mới dịu đi đôi chút.
Nhưng anh vẫn nghiêm nghị nhắc nhở: "Lan Lan, tiền của nhà chúng ta, nhiều đến mức vài đời cũng không tiêu hết. Những năm qua, chúng ta thu thập được nhiều cổ vật đến thế này, giờ em đã có con, không đi chuyến này cũng coi như ý trời vậy."
Tống Lan cũng khẽ thở dài: "Ừ, có lẽ là ý trời. Dù sao chúng ta cũng đã cố gắng hết sức, không hổ thẹn với lòng là được rồi."
Diệp Tĩnh Viễn ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc cô, giọng nói trầm thấp: "Em hiểu được như vậy là tốt nhất."
Sáng hôm sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT