Diệp Tĩnh Viễn siết nhẹ tay cô: "Bọn họ đã mười lăm tuổi rồi, không còn nhỏ đâu. Đã đến lúc phải rèn luyện khả năng tự lập rồi.
Em không thể lúc nào cũng không nỡ buông tay, lo sợ bọn họ vấp ngã. Như vậy không tốt cho họ. Em nghĩ xem, anh mười lăm, mười sáu tuổi đã có bao nhiêu thành tựu nghiên cứu rồi."
Tống Lan liếc anh một cái: "Anh tưởng ai cũng thiên tài như anh sao?"
Diệp Tĩnh Viễn cười, hôn cô một cái: "Bà xã, em đang khen anh à? Anh nhận đấy nhé."
Tống Lan đột nhiên không muốn nói chuyện với anh nữa.
Thấy tâm trạng cô không vui, Diệp Tĩnh Viễn không trêu cô nữa, đổi chủ đề: "Lan Lan, chúng ta sẽ về nước vào rạng sáng hôm nay đúng không?"
Tống Lan hơi bất lực nhìn anh: "Chuyện này anh vẫn chưa nói với chú Phong à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play