Tống Lan tò mò hỏi: "Nhà em trước đây rất giàu có sao?"
Cậu ta gật đầu: "Em cũng nghe bà nội kể lại. Bà nói lúc nhà họ Trịnh còn thịnh vượng, hai phần ba ruộng đất của cả xã Đại Án Sơn đều thuộc về nhà em. Nhà en còn có nhà máy bột mì, nhà máy dệt và nhiều thứ khác. Sau khi đất nước được thành lập, ông nội em thấy tình hình không ổn, liền nhanh chóng hiến hơn một nửa tài sản cho nhà nước, phần còn lại thì ông tìm chỗ giấu đi."
"Về sau, do nhà em bị coi là xuất thân không tốt, một số họ hàng xấu đã đứng đầu dẫn dắt người ta đến phá hoại, cướp bóc. Họ còn muốn tìm ra tài sản của nhà em, liên tiếp sát hại ông nội và cha mẹ em."
"Bà nội con thấy tình thế nguy hiểm, sợ bà và em cũng không thoát khỏi bàn tay đen tối của những họ hàng xấu xa ấy, nên đã đưa em – khi đó còn là một đứa bé sơ sinh – chạy trốn đến Bắc Kinh, sống trong căn nhà nhỏ đổ nát, làm công việc quét dọn nhà vệ sinh để sống sót qua ngày."
Tống Lan nghe càng lúc càng kinh ngạc: "Trịnh Lâm, em còn nhỏ mà nhớ rõ những chuyện bà nội nói vậy sao?"
Trịnh Lâm u sầu đáp: "Bà nội nói, đó là gia sử của nhà họ Trịnh, em là hậu duệ nhà họ Trịnh, không thể quên những vinh quang và tủi nhục đó, phải khắc ghi trong lòng. Để em nhớ, bà nội ngày nào cũng kể đi kể lại cho em nghe, đến khi em thuộc lòng thì bà mới thôi."
Tống Lan thở dài, đưa tay xoa đầu cậu ta: "Em đừng buồn nữa, bà nội ra đi rồi, chắc chắn bà mong em sống tốt, như bà đã nói, em là huyết mạch duy nhất của nhà họ Trịnh. Em mang trên vai trách nhiệm nối dõi tông đường, không chỉ phải sống thật tốt mà còn phải sống tốt hơn nữa, sau này tìm cách làm rạng danh gia tộc họ Trịnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT