Tống Lan lập tức nở nụ cười nịnh nọt: "A Viễn, hôm nay em có rất nhiều việc, vừa đi chợ đen, vừa đến chợ đồ cũ thu thập cổ vật, còn tuyển hai cựu binh nữa. Cả ngày bận rộn mệt nhoài, về đến nơi em sẽ kể cho anh nghe kỹ hơn."
Diệp Tĩnh Viễn thấy ánh mắt cô có chút mệt mỏi, lại đau lòng trách móc: "Đã mệt như vậy thì đừng làm nữa. Nhà chúng ta tiền nhiều, đủ cho hai ta tiêu mấy đời không hết. Em tự làm mình thành ra thế này, em làm vì cái gì chứ!"
Tống Lan khẽ thở dài: "Chẳng phải em muốn cứu thêm vài món cổ vật sao! Được rồi, được rồi, mau về đi, em mệt chết rồi-"
Hiếm khi thấy cô nũng nịu với mình, Diệp Tĩnh Viễn sao có thể nỡ cứng lòng, vội nắm tay cô đi vào nhà khách quốc gia.
Về đến phòng, Tống Lan khóa cửa, đóng cửa sổ, rồi dẫn Diệp Tĩnh Viễn vào siêu thị tùy thân.
Cô vào trước để gội đầu, tắm rửa, rồi mới ra ngoài sấy tóc.
Diệp Tĩnh Viễn cầm lấy máy sấy từ tay cô, dịu dàng giúp sấy tóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT