Tống Lan giang tay ôm và dùng trán cọ nhẹ vào trán anh: "A Viễn, em tin rằng anh sẽ trở thành nhà khoa học thiên tài vĩ đại nhất của thời đại này."
Diệp Tĩnh Viễn nghe cô nói, vui vẻ cười khẽ: "Anh đã có nhiều lợi thế như vậy, nếu không đạt được thành tựu gì thì chẳng phải lãng phí khả năng mà ông trời ban cho sao!"
Tống Lan gật đầu đồng ý: "Anh nói đúng, chúng ta đều là những người được ông trời ưu ái, nên phải tận dụng khả năng để đền đáp xã hội, mang lại lợi ích cho mọi người."
Diệp Tĩnh Viễn dọn hết tài liệu, rồi bảo Tống Lan cất chúng vào siêu thị tùy thân, để khi nào có thời gian, họ sẽ tiếp tục làm việc bên trong đó.
Hai người nắm tay nhau xuống lầu.
Phương Huệ và Tiêu Khải Bình đã ngồi sẵn ở bàn ăn.
Vết thương ở chân của Tiêu Khải Bình đã hồi phục nhiều, anh ta có thể tự đứng bằng chân lành và chống nạng để đi lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play