Khi Mộ Tây Từ nghe được ba chữ “thôn Uẩn Nhu”, hình ảnh của hai thứ vong ân bội nghĩa là Huống Tuyết Trầm và Huống Tử Câm lại lởn vởn trong đầu hắn.
Tuy nhiên con hồ ly nhỏ Liễu Tàng Tửu kia cũng không tệ lắm.
Mộ Tây Từ muốn nói, việc bản thân có liên quan đến thôn Uẩn Nhu hoàn toàn là ngẫu nhiên.
Tuyệt Độ Phùng Chu lại trưng ra cái biểu cảm bái phục: "Nếu mang ra so sánh thì ngươi lợi hại hơn ta nhiều, ta lăn lộn gần năm trăm năm mà cũng chỉ đạt đến ngưỡng đặt tên cho nhóc con Vu tộc chứ không hề chạm được đến cốt lõi quyền lực của bọn họ. Ngươi mới ra ngoài được vài năm, vậy mà lại có thể trở thành tế tử của thôn Uẩn Nhu."
Mộ Tây Từ trợn trừng mắt ngạc nhiên: "Ngươi nói cái gì? Ai là tế tử?"
"Ôn chuyện thì cứ từ từ thong thả, sau này vẫn còn cơ hội, cứu người mới là quan trọng.” Tuyệt Độ Phùng Chu nhìn về phía núi Phi Hoàng, lo lắng nói: "Trước tiên phải nghĩ cách vượt qua kiếp nạn này trước đã."
Hắn giơ tay lên, ngón út lại họa dọc theo ấn ký trên xương mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play